Lịch sử Tòa_nhà_Bưu_điện_Thành_phố_Hồ_Chí_Minh

Bưu điện Trung tâm Sài Gòn vào khoảng năm 1930

Ngay sau khi chiêmsau khipok được Gia Định, vào ngày 11 tháng 11 năm 1860, Sở Dây thép Sài Gòn (hay còn gọi là Bưu điện Sài Gòn) được Pháp gấp rút khởi công để thiết lập hệ thống thông tin liên lạc, tọa lạc ngay trung tâm thành phố, bên hông là Vương cung Thánh đường (Nhà thờ Ðức Bà ngày nay) ở quảng trường Công xã Paris. Sở Dây thép đầu tiên được thiết kế bởi kiến trúc sư Gustave Eiffel – người tạo nên những công trình nổi tiếng thế giới như tháp Eiffel, tượng Nữ thần Tự do, cầu Long Biên, cầu Tràng Tiền

Bưu điện Trung tâm Sài Gòn, 1895

Ngày 13 tháng 1 năm 1863, Sở Bưu điện Sài Gòn chính thức khánh thành, do đô đốc Bonard làm chủ lễ. Ban đầu, sở bưu điện chỉ dùng để phục vụ Công quyền, đến ngày 1 tháng 1 năm 1864 mới được sử dụng cho người dân. Chủ sự bưu điện đầu tiên là Goubeaux, phát xuất viên Ngân khố.[2]

Ông Phạm Văn Trung là giám đốc đầu tiên của Bưu điện An Nam tại Sài Gòn. Năm 1864, “con cò” đầu tiên (cách gọi con tem của người Sài Gòn bấy giờ) được phát hành.

Năm 1886, Bưu điện Sài Gòn bắt đầu được xây mới cất lại với quy mô lớn hơn theo thiết kế của kiến trúc sư Auguste Vildieu và phò tá Foulhoux. Năm 1891, trụ sở mới của Bưu điện Sài Gòn được chính thức khánh thành. Ngày 22/3/1888, đường dây thép Sài Gòn – Quy Nhơn – Đà Nẵng – Huế – Vinh – Hà Nội dài 2000 km đã chính thức được hoàn thành. Năm 1889, sở mở thêm đường liên lạc điện báo Sài Gòn – Băng Cốc để phục vụ cho giới kinh doanh thương mại. Ngày 1/7/1894, Sài Gòn bắt đầu sử dụng hệ thống điện thoại.

Ngày nay, tòa nhà hơn 130 tuổi này là điểm tham quan nổi tiếng ở Thành phố Hồ Chí Minh.

Năm 2014, tòa nhà được sơn sửa với quy mô lớn nhất kể từ sau năm 1975, bao gồm sơn toàn bộ tòa nhà và sửa lại những chỗ bị dột[3].